Drama Đông cung (Good Bye My Princess) chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Phỉ Ngã Tư Tồn, nổi tiếng là một trong những tác phẩm ngược tâm kinh điển trong dòng ngôn tình Trung Quốc. Đạo diễn Lý Mộc Qua, các diễn viên chính: Bành Tiểu Nhiễm, Trần Tinh Húc, Ngụy Thiên Tường
Cửu công chúa của Tây Lương quốc hòa thân đến Trung Nguyên, gả cho đương triều Thái tử…
Cửu công chúa Tây Lương quốc, vốn là người tinh nghịch hồn nhiên, từ khi hòa thân đến Trung Nguyên, bị cuốn vào trùng trùng tranh đấu, mới học được trưởng thành…
Đương triều thái tử của Trung Nguyên, tính tình ôn hòa, không tranh với đời, lại phát hiện nguyên nhân sự thật đằng sau cái chết của mẫu thân, từ đó mới bước lên con đường tranh đoạt không lối về.
Biểu đệ của Lý Thừa Ngân, xuất thân từ Cố gia. Thâm nhập Tây Lương, trở thành sư phụ Tiểu Phong đều là vì nhiệm vụ.
Cửu công chúa của Tây Lương quốc – Tiểu Phong (Bành Tiểu Nhiễm) lúc nhỏ từng theo phụ vương đến thượng kinh yết kiến Hoàng đế Trung Nguyên, quen biết đương triều hoàng tử Lý Thừa Ngân (Trần Tinh Húc). Hai đứa trẻ ngây ngô trải qua hoạn nạn trở thành bạn bè.
Nhiều năm sau, Lý Thừa Ngân tiếp cận Tiểu Phong vì muốn liên hôn. Hai người không nhận ra nhau nhưng vẫn bị thu hút bởi chính nghĩa, thiện lương của người kia, dần dần nảy sinh tình cảm.
Ngày ngày tháng vui vẻ ấy chẳng kéo dài bao lâu, thủ hạ của Lý Thừa Ngân tiêu diệt toàn bộ gia tộc Tiểu Phong. Tiểu Phong gieo mình xuống Vong Xuyên, để quên tình, không ngờ Lý Thừa Ngân cũng nhảy xuống theo nàng.
Họ gặp lại nhau lần nữa khi đã mất đi kí ức, bắt đầu một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực. Thế rồi tranh đấu chốn cung đình lại cuốn Tiểu Phong và Lý Thừa Ngân lại với nhau, lần thứ hai yêu nhau mà chẳng hề hay biết sự thật.
Trước khi Tiểu Phong gả cho anh vì chính trị, ba năm trước khi gặp nhau lần đầu tiên với với danh nghĩa là một chàng trai tầm thường hắn đã yêu nàng rồi. Sau này, hắn vẫn yêu nàng như vậy. Chỉ là.. tình yêu của hắn chẳng giống người thường, luôn khắc nghiệt và vô tình làm người mình yêu tổn thương. Hắn tỏ ra chán ghét cô để không ai biết cô được hắn sủng ái mà vì thế hãm hại, làm khó cô. Hắn bảo nàng không được lại gần Triệu Lương và luôn khiến nàng thất thế trước Triệu Lương để cô ta không cảm giác được hắn yêu thương nàng mà hãm hại. Mỗi lần nàng gặp chuyện, luôn có Bùi tướng quân – người trăm công ngàn việc nhưng lúc nào nàng gặp bất trắc cũng sẽ xuất hiện.
Tình yêu của hắn dành cho Tiểu Phong là thật cũng là thứ chân thành nhất. Nhưng, trước tình yêu của hắn dành cho nàng chính là lòng thù hận, sự toan tính của một vị hoàng từ đã thẩm thấu vào trong con người, trái tim của hắn từ khi lọt lòng. Hắn được nuôi dưỡng trong cung, được đặt cả niềm tin để trở thành một Thái tử và sau này là trở thành vua của một nước. Hắn phải có sự máu lạnh, hiểm độc và thủ đoạn của một vị đế vương. Có trách thì chỉ có thể trách, hắn sống trong cung với muôn vàn đấu tranh, cạm bẫy hãm hại quá lâu mà quên mất đi bản ngã con người thật sự của mình, để bóng ma của tham vọng lấn át tất thảy mọi thứ.
Lý Thừa Ngân biết nàng yêu hắn, dù có chuyện gì nàng cũng không bao giờ rời bỏ hắn. Hắn tính mọi chuyện đều đúng nhưng cũng chính vì thế nên trong tình cảm hắn đã sai đến mức chẳng thể cứu vãn được. Tiểu Phong yêu hắn là thật. Nhưng cũng chinh nàng là người lựa chọn nhảy từ tường thành xuống, còn hơn phải ở bên cạnh hắn người đã hủy hoại đi gia đình, dân tộc mình đến đường cùng và cũng chính là người mình yêu thương nhất. Yêu hắn cũng tuyệt vọng vì hắn mà lựa chọn cái chết. Sự hối hận của hắn dù có nhảy theo nàng thì cũng chẳng đủ để lấp đầy những hận thù, bi thương chằng chịt giữa hai người. Một người nhẫn tâm giết gia đình cô, dân tộc của cô ngay trong ngày thành hôn thì làm sao để cứu vãn. Lựa chọn quên anh cũng là cô nhưng nhớ lại tất cả cũng là cái nghiệp mà cô phải trả cho tình yêu này.
Tiểu Phong cũng như Lý Thừa Ngân. Anh chọn dân tộc mình và biến cô thành kẻ phản bội dân tộc trong ván bài chính trị. Vậy tình yêu cô dành cho anh làm sao có thể lớn hơn mối thù diệt tộc được cơ chứ. Yêu là hận nhưng hận cũng chính là vì quá yêu thương. Những gì cô phải chịu đựng, phải trải qua nào có ai thấu. Còn sống ngày nào thì cũng là sự thống khổ, bi ai của cô ngày đấy. Nỗi tuyệt vọng này, chẳng ai có thể thấu được cho cô.

Hình ảnh cuối cùng khi nàng nhảy xuống tường thành tượng trưng cho sự chấm hết tất cả thanh xuân – tình yêu – ước mơ của bản thân mình và của chính nàng cùng Lý Thừa Ngân. Đau đớn nhưng là một sự giải thoát cho nàng khỏi cấm cung muôn vàn âm mưu trù bị và người khiến nàng tan nát cả cõi lòng kia.
Tình yêu giữa Tiểu Phong và Lý Thừa Ngân là một câu chuyện đầy nuối tiếc và đau thương. Nếu Tiểu Phong không phải là công chúa Tây Lương và Lý Thừa Ngân không phải Đông cung Thái tử của Trung Nguyên, thì có lẽ hai người họ đã có một kết cục tốt đẹp hơn. Nếu Tiểu Phong không quá ngây thơ, tin vào những lời nói của Lý Thừa Ngân, thì chắc rằng cô đã không phải dằn vặt bản thân mình như thế.
Trong mối quan hệ này, Tiểu Phong là người chịu nhiều đau khổ nhất, để rồi phải tự kết liễu cuộc đời mình để giải thoát. Còn Lý Thừa Ngân, nếu nói anh ta không yêu Tiểu Phong là không đúng, chỉ là anh yêu sai cách, yêu mù quáng, còn lừa dối và sát hại cả gia tộc của cô. Với Lý Thừa Ngân, tình yêu đi kèm với quyền lực, chính trị chứ không chỉ đơn thuần là hai người đầu bạc răng long.
Với Triệu Lương đệ, thứ tình cảm mà cô cố gắng tranh đoạt bao nhiêu lâu nay chỉ là thứ tình cảm đầy giả dối và mưu toan. Cô yêu Lý Thừa Ngân là thật, tưởng anh ta sủng ái cô là sự thật. Nhưng cô đâu biết rằng, thứ sủng ái đó, chỉ là giả. Thứ Lý Thừa Ngân mưu cầu ở cô là quyền lực, là chỗ dựa trên ngôi vị mà phụ thân cô đem lại cho anh ta, nếu anh ta nạp cô vào hậu cung của mình. Sai lầm lớn nhất trong đời nàng chính là đã đem lòng, tin tưởng Lý Thừa Ngân, để rồi cay đắng nhận ra, nàng chỉ là một quân cờ giúp hắn leo lên ngôi vị tối cao. Nhưng cái giá mà nàng phải trả cho sự ngộ nhận ấy, chính là nhà tan cửa nát mà bản thân cũng chẳng giữ nổi. Cố gắng tranh đoạt, hãm hại Tiểu Phong, nhưng nàng nhận lại được gì ngoài thứ tình cảm giả dối ấy?
Nhạc phim đi vào lòng người để dành hai tiếng huyền thoại. Ái Thương, Sơ Kiến và Con Cáo Ngồi Trên Cồn Cát là ba trong số những bài nhạc phim đã được tung ra. Giai điệu thê lương, da diết, ám ảnh cùng ca từ đau buồn day dứt dường như đẩy mạch phim lên hơn bao giờ hết mỗi khi được cất lên. Có thể nói những bài nhạc phim của Đông Cung chiếm một phần vô cùng quan trọng trong việc nắm giữ cảm xúc khán giả và là thứ gia vị không thể thiếu trong nhiều bộ phim.
Theo bạn, đâu mới là điểm mang lại sự thành công của bộ phim này, hãy chia sẻ dưới phần bình luận dưới đây nhé!